23/10/2016: Trưa qua chiều
SUY NGHĨ LUNG TUNG LANG TANG
CHUYÊN GIÁO DỤC... CHUYỆN NHÂN TÀI...
OGT: cu DAG (Cái đầu gối) ơi. Ra nói chuyện với ông một chút đi
DAG: dạ con đây. Cái chi mà Ôn kêu như giặc vậy!
OGT: giặc chưa thấy tới, mà nữa đêm ông Lạc bên Mỹ gọi về bảo ông ra ngân hàng rút tiền về hết đi, tụi Tàu khựa sắp đánh VN. Nghe như thiệt.
DAG: cái ông em của Ôn cũng tức cười thiệt. Ổng tưởng là bên Mỹ ổng có tin tức chính xác hơn ôn ở đây.
OGT: hôm nay Ôn muốn nhắm lai rai với cu DAG về chuyện các nhân tài VN đang du học, thành tài rồi "một đi là không trở về".',
DAG: cái chuyện này ông lai rai không biết bao nhiêu lần rồi, mà ôn chưa chán hả?
OGT: sao mà chán được. Ôn chưa bao vây con bệnh "du học thành tài không về nước", nói theo giọng điệu các bác sĩ với toa thuốc dài dằng dặc tên thuốc.
DAG: như vậy hôm nay, ôn định kê một tên thuốc phải không?
OGT: (1) thứ nhất: mấy cái thằng tự xưng là "nhân tài" (hay ai đó gán cho là nhân tài) nói rằng về lại VN chúng không dược đối đãi tử tế về mặt lương bổng, nhà cữa xe cộ đi lai. Chúng bảo rằng ở VN chỉ có nhất thân, nhì thế, tam tài, tứ chế, chúng không được đào tạo chấp nhận tình hình như thế.
DAG: thì chúng nó nói đúng mà: ở VN thì chỉ có nhất thân, nhì thế, tam tài, tứ chế. Con vua thì được làm vua, con thầy chùa đi quét lá đa.
OGT: thì Ôn có nói không có đâu. Vậy ôn hỏi: tụi nó biết là "ở VN chỉ có nhất thân, nhì thế, tam tài, tứ chế." vậy sao chúng vẫn làm đơn xin đi du học, rồi khi chúng nó thành tài chúng không chịu về vì lý do "ở VN chỉ có nhất thân, nhì thế, tam tài, tứ chế." Chúng nó tự mình là không lô gic chút nào, thế thôi. Chúng nó xem ra thực sự là loại ngụy biện. Một lớp tự cho là trí thức, nhưng thật sự ngụy biện. Chúng từ chối về VN vì ở ngoại quốc, phần lớn ở Mỹ, chúng được trọng dụng, sống trong một nền dân chủ, vân vân và vân vân.
DAG: Ai cũng bảo ở Mỹ, thật sự có một nền dân chủ, nên người Mỹ đi khắp năm châu bốn bể phổ biến nên dân chủ made in USA, không kể bắng phương tiện truyền thông mà phần lớn bằng bom đạn.
OGT: hà hà! DAG cũng hùng biện dữ quá ta. Ai cũng tưởng Mỹ rất dân chủ, nhưng đúng ra là "tài chủ", tài là tiền, nghĩa là tiền làm chủ. Bên Mỹ ai có tiền cũng là number One. Bạn thử xem trong quốc hội Mỹ, các nghị sĩ Mỹ, các thượng nghị sĩ Mỹ đều xuất thân từ con nhà giàu, ra trường từ những trường con nhà giàu như Yale, Harvard, ... Do đó, COCC, CCCC thường bị mĩa mai ở VN, thì ở Mỹ đã được áp dụng từ hơn 100 năm nay. Do đó, khi nhìn kỹ thì xã hội Mỹ thiên về tiền rất mạnh và nhất thân, nhì thế, tam tài, tứ chế cũng được áp dụng một cách triệt để.
DAG: té ra rứa. Như vậy, đừng mắc công chờ đợi chất xám trở về quê nhà. Coi như là : một đi là không trở về. Buồn !
OGT: (2) bây giờ, ôn qua điểm 2. Điểm này, ít ai để ý đến. Bây giờ, OGT nói ra cho rõ để khỏi mộng tưởng.
DAG: nó thế nào ông? Chắc là hấp dẫn phải không ôn.
OGT: bây giờ nếu cu DAG vẽ một đường tuyến tính, từ trái qua phải, từ dưới lên trên. Điểm xuất phát từ trái ở dưới đại diện cho mức độ phát triển của thời kỳ trước CM Pháp 1789. Còn điểm từ phải phía trên là đại diện cho mức độ phát triển hiện thời 2016. Con đường nối liền 2 điểm cho thấy sự phát triền khoa học kỹ thuật của thế giới.
DAG: à, con hiểu ra rồi: Việt Nam ta ở điểm nào đó phía tay trái-dưới, còn Mỹ quốc ở điểm nào phía tay phải-trên, xa nhau khá nhiều. Phía trái-duới ta học làm đinh vít, phía trên-phải Mỹ biết làm phi thuyền không gian.
OGT: không ngờ cu DAG cũng giỏi đó: du học sinh ta, học xong lớp 12, đang ở điểm trái-dưới chưa học làm xong đinh vít, mà đi du học Mỹ đang ở điểm phải-trên nên, nếu là nhân tài, thì có khả năng làm ra phi thuyền, máy bay, tàu lặng.
DAG: như vậy, học thành tài, xuất sắc, kỹ sư Việt Nam có thể tham gia làm phi thuyền, nhưng khi Samsung ở Bắc Ninh yêu cầu cung cấp bù lon đinh vít thỉ KS VN du học Mỹ tịt.
OGT: đúng thế cu DAG. Ôn không bỏ công huấn luyện mày.
DAG: ôn quá khen. Con còn dốt đặc, chờ ông dùi mài dài dài.
OGT: nói tóm lại, cu DAG nhớ cho là du học sinh VN thành tài mà không về nước thì cũng chã nên tiếc nuối làm chi, vì cái học của chúng chã xài chi được ở VN. Nên cũng chã coi là chãy máu chất xám làm chi.
DAG: dạ ôn nói chí phải, chí phải.
OGT: cu DAG thấy không, mang danh là trí thức tương lai, nhân tài viễn ảnh mà không biết điều sơ đẵng: là học cái chi mà trong 4-5 năm tới, khi ta truờng, xã hội ta cần đến, thay vì học cái cao siêu mà chưa biết bao giờ ta sẽ ứng dụng.
DAG: dạ, ông nói đúng: sờ sờ trước mắt mà không thấy, đúng là... (Gọi là gì Ôn?).
OGT: người ta gọi là mù. Hồi thời ông Ngô Đình Diệm, năm 1955, ôn xin đi du học tự túc ở Pháp. Hồ sơ ông xin đi học Nông Nghiệp ở Toulouse. Hồ sơ ôn bị loại, vì bộ QGGD thời ông Diệm, bảo rằng học cái gì VN không có, chứ trong nuớc đã có trường Nông Lâm Súc rồi. Thế là ông nộp hồ sơ xin đi học Điện tữ ở Bordeaux. Thế là êm.
DAG: như vậy thời Ông Diệm, người ta ở Bộ QGGD khôn hơn bộ GDDT thời nay.
OGT: đúng thế. Vì thời đó làm chi có ngoại tệ phong phú cho phép đi du học dễ dàng. Hồi thời ông, Pháp dành cho VNCH một số tiền franc viện trợ cho du học rất hạn chế.
DAG: con nghe nói hồi thời VNCH, CP ký với Pháp, Mỹ, và Úc thoã hiệp là du học sinh thành tài thì CP đối tác không được cho du học sinh thành tài ở lại. Phải không Ôn.
OGT: đúng thế. Nhưng qua thời kỳ Thiệu Kỳ, người ta bỏ lơ hiệp định này với Pháp. Nhưng ở Mỹ thì không. Sinh viên thành tài ở Mỹ, vừa dự lễ phát văn bằng xong, thì cãnh sát Mỹ hộ tống sinh viên VN thành tài lên máy bay về nước. Úc và New Zealand cũng thế.
DAG: ôn còn chuyện chi nói thêm không. Con nghe mấy BFB nói là ông luôn luôn có nhiều điểm để nói mà báo chí ít khi đề cập đến.
OGT: (3) ôn thì ưu tư đủ thứ chuyện. Ôn còn một điểm chót phải thềm trong bài này
DAG: điểm gì thế ôn?
OGT: đó là việc trọng dụng các vị tự xưng là "nhân tài". Nhân tài là output của giáo dục, nhưng lại là input của lực lượng lao động cho các xí nghiệp hoặc cơ quan công quyền. Nếu output bên này mà không khớp với xu hướng input của bên kia, thì ta gọi là thất nghiệp. Người ta nói hiện có 200.000 sinh viên VN ra trường đang thất nghiệp. Trong khi ấy du học sinh Việt Nam thành tài ở ngoại quốc cũng vào khoảng 100.000.
DAG: nếu số 100.000 về nước thì số thất nghiệp sẽ lên 300.000 người. Kinh, thật là kinh.
OGT: đây là kết quả của hoạt động NN không có kế hoạch, không có qui hoạch. Hồi xưa khi ở chế độ CS người ta coi trọng tổ chức có qui hoạch, có kế hoạch, mà người ta gọi là đào tạo "theo địa chỉ", nghĩa là từng năm người ta biết ra bao nhiêu người theo loại nào, và biết sẽ phân công về đâu theo địa chỉ. Bây giờ, ta bỏ CS theo XHCN, theo kinh tế thị trường (KTTT) bảo rằng KTTT sẽ tự dộng điều tiết. Nhưng người ta không biết KTTT giống như đất và trời. Trời mưa vừa phải thì đất có thể thấm lần, nhưng nếu mưa nhiều quá thì đất sẽ ũng nước không tiêu hết sinh ra ngập lụt.
DAG: nói nôm na: trâu đi tìm cọc, cọc đi tìm trâu, chã hề gặp nhau.
OGT: như vậy, khi nghe báo chí la ó nào là NN không trọng dụng nhân tài, nào là để chảy máu chất xám, xem NN VN như là tội đồ trong việc này. Thật ra, trong việc du học sinh ra nước ngoài học, NN là người bị động, vì NN đâu có biết chúng nó học ngành gì, bao lâu chúng về, chúng về chúng định làm ở đâu, lương bổng nếu tuyển sẽ là bao nhiêu. Bạn thấy là những câu hỏi trên NN mù tịt.
DAG: đúng là NN mù tịt. Mà đã mù tịt thì tịt trả lời luôn.
OGT: vì không trả lời được, nên có cảm tưởng là NN bị mặc cãm.
DAG: bị mặc cãm thế nào ông?
OGT: bị chĩ trích nhiều quá: NN mới nghĩ ra một cách trọng dụng nhân tài rất thô thiễn: NN làm một cái bẫy chuột nhân tài, bằng cách cho vào bẫy a một cái villa, bẫy b một cái ghế giám đốc gì đó không hợp chuyên môn của chuột nhân tài, bẫy c một cộc tiền lương khủng làm buồn lòng mấy con chuột nội.
\
DAG: nói tóm lại NN VN xem chuột nhân tài hãi ngoại là những tay tham vật chất, tiền tài, danh vọng, hơn là lý tưởng cống hiến tuổi trễ tài cao cho đất nước.
OGT: gần gần như thế. Đã có lần, OGT đã bảo ở Mỹ không có khái niệm nhân tài như bên ta. Họ có từ elit (tinh hoa) dành cho loại người này. Mỹ họ dựa trên bảng CV, hoặc aptitude test để tuyển người. Sau một thời gian làm việc họ đánh giá nhân viên này có đem lại lợi ích cho công ty hay không (theo từ ngữ tài chính, là chỉ số ROI (tắt chữ return on investment: hoàn vốn đầu tư) tốt hay xấu. Tốt thì tiếp tục, xấu thì xin kiếu. Thay vì cho nhà, cho xe, thì các công ty Mỹ cho những bonus, nghĩa lả một số phiếu cỗ phần ưu đãi của công ty xem như thể hiện tính cách trọng dụng người tài của người Mỹ. Nói tóm lại, sau một thời gian làm việc, công ty xem nhân viên có xài được hay không, công ty có khã năng vắt ra tiền nhân viên hay không (tư bản lả bóc lột mà, tự nguyện và êm ái), từ đó quyết định tiếp tục tuyển hoặc cho nghĩ việc.
DAG: té ra rứa...
OGT: chi cũng "té ra rứa", không có chữ nào khác hơn không
DAG: dạ, con sẽ nghĩ tới
OGT: cuối cùng, du học sinh hãi ngoại hay so sánh mức lương giữa Mỹ và Việt Nam. Ai cũng cho lương VN là bèo. Bên Mỹ dân IT lãnh trung bình 120.000$/năm. Nếu lãnh 70.000$ là coi như sống thoãi mái. OGT có cái thang (Scale) chuyễn đổi sức mua ở Mỹ so với sức mua ở VN. Thang là 1:8. Nếu ở ta là 1 thì ở Mỹ là 8. Nếu 70.000 ở Mỹ là thoãi mái, thì ở VN là 70.000/8: 8.800$/năm, tính ra mỗi tháng 750$/tháng, nghia là gần 17 triệu VND/tháng. Do đó, nếu ở VN, một anh IT được trã 17 triệu/tháng thì không phãi
là bèo nữa. Nếu trả được 30 triệu là coi như là super rồi.
DAG: như con thấy trên FB: IT Jobs, thì người ta trả từ 750-1.200 $ là ngon rồi, còn than bèo gì nữa.
OGT: dân VN thì chi cũng than mà: nghèo cũng than, mả giàu vừa vừa cũng than, mà đại gia cũng than tuốt.
DAG: còn Ôn, con không thấy ôn than gì cả
OGT: làm sao mày biết. Tao than với Bà thì làm sao mày biết. Thôi chào, Ôn đi ngũ, 12 giờ khuya rồi.
DAG: chúc Ông ngủ ngon, rồi than với bà trong giấc ngủ.
Duong Quang Thiện 22/10/2016
SUY NGHĨ LUNG TUNG LANG TANG:
LÀM THẾ NÀO KIẾM RA HIỀN TÀI... (Phần II)
OGT: Như ôn đã nói là Bộ GDĐT nên bỏ tự ái đi, nên xem mình như là một xí nghiệp chuyên sản xuất : nhân tài chưa thử lữa, cũng như chờ thữ lữa. Bộ nên coi sản phẩm mình làm ra (đào tạo ra) phải giúp xã hội giải quyết những vấn đề đang xãy ra, tùy theo ngành nghề chuyên môn mình đã lấy trách nhiệm đào tạo ra.
DAG: và nếu Bộ đã sẵn sáng xem mình là nhà sản xuất phân phối hàng hóa, thì Ôn sẽ đề nghị Bộ làm gì, cái cách thế nào để thoát khỏi tình trạng bi đát hiện nay. Đa số các bài báo chĩ trích Bộ, xem ra thì đúng nhưng chưa ai đưa ra một hoặc nhiều giãi pháp thay đổi tình hình hiện nay.
OGT: Bây giờ đặt giả thuyết Bộ đồng ý là nhà sản xuất và phân phối hàng hóa trí thức trẽ, thì ông sẽ toàn tâm đưa ra các giải pháp sẽ bàn trong bài viết này, theo từng step một mà ông sẽ đánh số thứ tự.
DAG: dạ, con hóng dép nghe ông biện luận.
OGT: biện luận cái chi mà biện luận. Độc luận thì có. (1) trước tiên, các giãi pháp ông đưa ra bắt buộc phải được tin học hỗ trợ 100%, nếu không thì sẽ không thành công. Không phải Ôn bị bệnh nghề nghiệp nên ông yêu cầu phải sự dụng tin học triệt để. Không phải không ai không biết là VN đã, đang tin học hóa từ 20 năm nay từ 1996 trở đi, nhưng phần lớn người ta làm theo phong trào, nên hiệu năng là con số zero. 20 năm dùng tin học để cải cách hành chính, mà vừa rồi ông Đinh Lang Thang kêu gọi TP HCM cải cách hành chính bằng tin học. Do đó, điểm 1 là phải ở trong tư thế dùng tin học trong mọi hoạt động về sau của bộ và các trường, từ tiểu học đến đại học.
DAG: Một là phải tin học hóa, tất tần tật. Như vậy sẽ tốn tiền lắm... ông có biết không...
OGT: không có đâu: nếu tin học hóa thì lúc ấy các công việc gián tiếp như làm kế toán, ghi sổ sách liên quan đến điểm học sinh v.v.. sẽ bị loại bỏ, giảm thiểu nhân viên gián tiếp tiết kiệm ngân sách, tăng lương cho giáo viên đứng lớp và giảm công việc hành chính của giáo viên.
DAG: nghe ôn nói, ghê quá, sẽ có cuộc nổi loạn trong giáo giới...
OGT: (2) qua điểm 2: như những bài trước, Ôn đã bảo Bộ phải áp dụng môn Tiếp thị (marketing) của khoa kinh tế, và nguyên lý IPO của bên tin học.
DAG: dạ trong bài trước, ông đã nói rồi. Marketing và IPO. IPO và Marketing.
OGT: ông đã nói rồi, người ta làm lãnh đạo, đôi khi giống như nước đổ đầu vịt, người ta nghe thoáng qua, rồi người ta đi chém gió, nhưng đem thực hành người ta không biết làm sao. Do đó, trong điểm 2 này ta phải đề nghị ứng dụng marketing và IPO. (2.1) trước tiên ta áp dụng marketing.
DAG: bắng cách nào Ôn.
OGT: chưa chi đã sốt ruột. Trong môn marketing, người ta đi tìm phần O (output) của nguyên lý IPO của tin học. Hiểu không: nếu chưa thì ông nói rõ cho nghe. Theo marketing, thì phần O mà Bộ phải xác định là nhu cầu nhân lực trong 5 năm tới của các xí nghiệp, của các tổ chức hành chánh, chính trị, kinh tế, v.v.. nghĩa là phải biết chính xác xã hội ta cần bao nhiêu người để vận hành phân theo địa lý, theo từng đơn vị sử dụng nhân lực, theo ngành nghề, và theo năm.
DAG: chỉ mới chút thông tin O mà không biết bao nhiêu thông tin phải thu thập, trong cả nước thì Bộ sẽ thốt lên ngay: quá nhiều thông tin làm sao mà thu thập được, thời gian và chi phí sẽ kinh khủng.
OGT: thì đúng là kinh khủng. Nhưng trong thời đại kỹ thuật số, @ còng, thì chả có chi mà làm không được. Đây này nhé: trong mỗi xí nghiệp, cơ quan, ta gọi là đối tượng (object) của một thực thể (entity) thì bắt buộc phải có một CSDL, (a) gồm trữ tất cả các thông tin nghiệp vụ, lý lịch của thực thể và theo luật định, và (b) phải làm kế hoạch ngân sách. Nếu trong mỗi đơn vị sử dụng nguồn nhân lực, có đầy đủ thông tin liên quan đến nhân lực, và nằm trên một file nào đó của CSDL của đơn vị, thì qua mạng ta sẽ trích về ghi ở một CSDL của Bộ, thì coi như là xong việc: Bộ có trong tay phần O của tất cả các đơn vị sữ dụng nguồn nhân lực trong toàn quốc, chẵng mất công thống kê, vì mạng làm mọi việc. Bây giờ Ôn hỏi DAG: có hiểu hết vấn đề của 2,1 chưa? Có chi sai không? Có chi thiếu sót không?
DAG: Hiện không biết sao trả lời. Chắc phải để Bộ suy ngẫm; họ sẽ đưa ra những phản biện về điểm 2.1 này.
OGT: Nhờ marketing, Bộ biết được một cách chính xác theo thời gian trong 5 năm,số nhân lực phải đào tạo khớp với nhu cầu của xí nghiệp và tổ chức, theo ngành nghề, theo địa lý vùng miền... Như vậy, ta không có lý do gì mà than như trong bài của một cô Lý ở DHQG TP HCM: "
Thế nhưng hiện tại chúng ta lại đang chứng kiến hàng ngàn cử nhân thất nghiệp" - bà Ly nói. "Trong lúc đó, các DN lại phải phàn nàn họ không có đủ người làm việc cho họ". Bây giờ, ông qua bước 2.2 áp dụng nguyên lý của tin học:IPO.
DAG: bước 2.1 áp dụng marketing để có O, nguồn nhân lực phải đào tạo. Bây giờ là bước 2.2 áp dụng nguyên lý tin học IPO. Làm thế nào hả ông. Ngó vẻ hấp dẫn phải không Ôn
OGT: sao, khoái cái chi cũng hấp dẫn mới theo hả? Bây giớ từ O ta lội qua P để cho những thông tin I. Ta có khối thông tin liên quan đến nguồn nhân lực O, thì bước tiếp theo ta sắp xếp O theo mã số ngành nghề: để biết (a) trong mỗi mả ngành nghề ta cần đào tạo bao nhiêu, theo địa chỉ nào và trong khoảng thời gian bao lâu; (b) và giáo trình phải soạn thảo cho mỗi ngành nghề. Như vậy trong bước 2.2 theo nguyên lý IPO của tin học, ta xác định những giao trình ngành nghề phải soạn, rồi từ đó ta phãi tính ra ta cần phải có bao nhiêu giãng viên theo ngành nghề, và dựa trên số giãng viên hiện có, cần phải tuyển dụng bao nhiêu giảng viên mới .
DAG: như vậy tới đây, thông qua marketing, và IPO Ôn đã chĩ cho Bộ GDĐT xác định (1) bao nhiêu người phãi đào tạo, (2) những ngành nghề nào phải có giáo trình, và (3) số giãng viên cần tuyển dụng theo đúng ngành nghề. Còn gì nữa hả ôn?
OGT: thế là đủ rồi. Nội cái chuyện phân tích sâu 3 điều vừa kể trên, Bộ cũng đã mất khá nhiều công sức. Cái ông sợ nhất là Bộ không ý thức 3 điểm quan trọng vừa kể trên, mà sẽ la bài hãi là: khó quá, khó quá, không đủ tiền làm cải cách đâu, v..v.. Giống như ông Luận đòi 37.000 tỹ đồng để cải cách nội cái giáo trình. Chắc Bộ sẽ đòi 1 triệu tỷ mới làm xong, trong khi ông tính thì chỉ cần 100 tỷ là đủ.
DAG: ôn có chủ quan không?
OGT: chủ quan hay không, thì khi nào bộ bằng lòng thực kiện kế hoạch của Ôn, thì ông chỉ cho cách lên kế hoạch thực hiện và chi tiêu thế nào. Ông chắc như đinh đóng cột, là nếu Bộ đồng ý thì lập tức bộ nghĩ ngay việc mua máy, thuê người viết chương trình, thuê người nhập liệu vân vân và vân vân... Như vậy, lại quả nhiều hơn...
DAG: ôn rành quá ta...
OGT: thôi ông chấm dứt ở đây, hẹn một bài khác cũng trong đề tài này, khi mà Bộ đồng ý ... Ciao.
DUONG QUANG THIỆN 25/10/2016
26/10/2016 : Sáng
SUY NGHĨ LUNG TUNG LANG TANG
NGƯỜI VIỆT CÓ KHẢ NĂNG PHÁT TRIỂN ĐẤT NƯỚC KHÔNG? (PHẦN 2)
OGT: như đã nói: muốn phát triển đất nước ta phải có 3 yếu tố: (1) rũng rĩnh tiền bạc, (2) có sẵn giới tinh hoa khoa học kỹ thuật và nhân lực thích ứng, và (3) tài nguyên: đất đai, khoáng sản, mõ vàng, mõ sắt... Thế mà VN khách quan mà nói đã mất đi 2 yếu tố quan trọng 1 & 2: khi tiếp thu miền Nam, ngân khố trống rỗng; chiến lợi phẩm không thấy đâu, chỉ thấy thằng cha Thiệu nợ tụi Mỹ 2,8 tỹ đô tiền súng đạn mua từ 1972-1975, và số nợ này VN XHCN phải trả cho Mỹ năm 1993 để có giấy chứng nhận bình thường hóa với Mỹ. Giới tinh miền Năm phần lớn di tản hết qua Mỹ và châu Âu, còn giới tinh hoa miền Bắc thì trốn hết qua Tây Đức hoặc ở lại Nga, như vậy không thể đổ lỗi là NN CS chịu trách nhiệm việc đất nước không thể phát triển. Đúng không cu DAG.
DAG: dạ đúng thế. Mà ôn cũng chã đi xa gì cả. Hình như bị bí OGT chạy vòng vo thì phải.
OGT: cái thằng này, ôn chưa chui vào vòng, sao lại bảo ôn chạy vòng vo. Nếu mình dựa trên 3 yếu tố kể trên, thì đúng là ta không thể phát triển, thì lúc này giới lãnh đạo CS cũng như giới "trí thức mì ăn liền" hiện nay ở VN sẽ có lý phân bua là họ mong muốn phát triển nhưng thời cuộc không cho phép có 3 yếu tố kể trên. Như vậy các nhà chĩ trích NNCS cũng đành câm miệng hến.
DAG: thế bây giờ làm sao ông?
OGT: lại nóng ruột rồi. Bây giờ như thế này: mình đi xem tại sao các nước châu Âu Mỹ, hồi sau cách mạng Pháp năm 1789, có thể phát triển được, vì nếu so sánh, sau 1789 ở châu Âu Mỹ, thì họ cũng giống như VN sau 1975. Tại sao VN không phát triển được, mà họ phát triển được. Từ đó, ta có thể thấy sự khác biệt để ma suy ra xem ta có khả năng phát triển hay không.
DAG: à ông muốn suy bụng ta ra bụng người. Hay ngược lại.
OGT: bây giờ, ôn hơi dài dòng một chút...hơi dài: ôn phân tích tiến trình phát triển của châu Âu Mỹ từ CM Pháp 1789 rồi từ đó tìm ra có những yếu tố nào thềm ngoài 3 yếu tố kể trên, rồi đem so sánh với VN để đi đến kết luận VN có thể phát triển được hay không.
DAG: ông hay thiệt, ông đi vòng vo: suy bụng người ra sao, rồi đem so bụng ta, tự mình soi mình để biết mình có tài thiệt hay là tài chém gió. Bây giờ ông có thể bắt đầu. Con lót dép hóng diễn văn của ôn đây.
OGT: Chắc cu DAG đã biết cách mạng Pháp năm 1789 đã lật đổ chế độ quân chủ chuyên chế, thay thế bởi một chế độ dân chủ. Ở đây, OGT không nói đến dân chủ hay quân chủ. Chuyện của ông nó như thế này: Trong thời kỳ quân chủ ở châu Âu có một sắc tộc bị kỳ thị về mặt tôn giáo: đó là dân Do Thái (DT). Dân châu Âu phần lớn theo Thiên Chúa Giáo nên kỳ thị dân Do Thái vì cái tội giết Chúa Giê Su. Thời ấy, dân DT bị cấm hoạt động một số ngành nghề, ngoại trừ ngành buôn tiền thể hiện bởi việc cho vay nặng lãi. Nghề buôn tiền thời ấy bây giờ ta gọi là ngân hàng. Do đó, ngành ngân hàng ngày nay nằm trong tay người DT như Rothchild, Rockfeller. Thời ấy, một nghề khá thịnh hành mà người DT rất giỏi: đó là nghề cầm đồ. Người ta kể lại: thời nhỏ, Hitler ở Áo hay vay nặng lãi, cầm cố nơi người DT, do thế rất có ác cảm với dân DT. Chính vì vậy, khi lên cầm quyền, Hitler trả thù bằng cách tàn sát người DT. Thời quân chủ chuyên chế, các vua chúa, quí tộc châu Âu hay gây chiến nên khi nào thiếu tiền nuôi quân sĩ, thì họ đi vay tiền nơi người DT. Ngoài ra, người DT ở châu Âu họ có những đội tàu đi qua châu Á mua đũ thứ hàng hoá cung cấp cho giới vua chúa quí tộc châu Âu. Cuối cùng, người DT rất giỏi trong nhiều ngành nghề như: nghệ thuật hội hoạ âm nhạc giáo dục và khoa học kỹ thuật. Những nước nào không cấm những ngành nghề vừa kể trên, thì họ rất nổi trội.
DAG: ôn nói dài quá, nghe mà nóng cả ruột.
OGT; tụi bây đúng là loại "trí thức mì ăn liền", chi cũng đơn giản dễ hiểu dễ chém gió. OGT nói tiếp: Do đó, khi CM Pháp 1789 thành công, thì giới quí tộc trở nên nghèo khó (thật ra họ còn những lâu đài, đất đai, nhưng không có biết khai thác) nên không còn là những người tiêu thụ hàng của người DT, trong ấy có tiền. Người DT có trong tay quá nhiều tiền. Không thể để nằm không. Thế là người DT tự hỏi sao ta không sản xuất hàng hóa bán cho người bình dân, những người nông dân đã đẫy giới quí tộc xuống hố. Dân Pháp thời sau CM 1789 cũng thèm thuồng cuộc sống sang giàu của giới quý tộc. Do đó, có một nhà soạn kịch Pháp tên là Moliere có soạn một vỡ kịch châm biếm nỗi tiếng gọi là Bourgeois gentillhomme (Trưởng giả học làm sang), chê bai dân bần cố nông mà muốn học làm sang kiểu TB như VN ta bây giờ.
DAG: như vậy, theo con đoán thì tụi DT có tiền, biết khoa học kỹ thuật nên cho lập nhà máy sản xuất hàng hóa cho giới bình dân. Bình dân người nhiếu, quí tộc ít người, nếu sản xuất hằng loạt thì giá rẽ đi đến tay bình dân được, mua nhiều thì thu nhập to. Đúng là dân Do Thái ranh ma quỹ quyệt.
OGT: sao gọi người ta ranh ma quỹ quyệt. Tụi DT nó lý luận rất lô gic: sau CM 1789, điều quan trọng là lo cho dân nghèo sống hạnh phúc, nên sản xuất cái chi đem lại hạnh phúc cho dân chúng là tốt. Vừa làm cho người ta hạnh phúc vừa làm cho mình giàu thêm thì có chi gọi là ranh ma quỹ quyệt.
DAG: dạ con xin lỗi. Con lý luận kiểu ganh ty, bây giờ ta gọi là kiểu GATO (tắt chữ Ganh Ăn Tức Ở) như phần lớn dân trẽ trâu VN bây giờ. Dạ con đúng là trí thúc mì ăn liền, trí thức GATO. Dạ, con xin mời Ôn tiếp tục.
OGT: Do đó, sau CM 1789, dân châu Âu phát minh ra cuộc CM khoa học kỹ thuật lần thứ nhất (CM 1.0) là chế tạo ra máy hơi nước và điện. Ta gọi là CM 1.0 theo kiểu tin học. Trong thời kỳ này, ngưới ta dùng than đá, kim loại, sắt thép làm nguyên liệu sản xuất. Còn những người nông dân trước CM 1789 thì trở thành những người công nhân trong các hằm mõ, trong các nhà máy sản xuất, các cô các bà thì vào những dây chuyền lắp ráp...Thế là cuộc đấu tranh giai cấp của CS bắt đầu xãy ra: một bên là giới chủ xưởng nhà máy, một bên là đam công nhân ít học (xuất phát từ nông dân) ....
DAG: dạ mấy chuyện này thì tụi con đã nghe lãi nhãi hoài rồi trong các trường đại học, môn Mac-Lê...
OGT: đúng thế. Dù cho có đấu tranh giai cấp, việc phát triển kinh tế KHKT vẫn tiếp tục đem lại những tiện nghi vật chất cho dân Âu Mỹ. Người ta chế tạo ra xe hơi, xe lữa, máy bay, tàu thũy, làm cho giao thông ngày càng phát triền. Ta đi đến một cuộc cách mạng thứ 2, CM 2.0, khi chế tạo ra transistor và các công cụ điện tữ. Người ta chế ra những tiên nghi cho gia đình như TV, tủ lạnh, máy giặt. Trong sản xuất, người ta chế tạo những máy móc, thiết bị công cụ làm cho năng suất lao động tăng lên, và theo đó đời sống dân chúng kéo theo lên.
DAG: như vậy, ở Âu Mỹ thế là tốt rồi phải không ôn?
OGT: đúng là tốt rồi, ôn có nói sao đâu. Nhưng có một điểm mà người ta ít để ý đến, và không hề nhắc tới là: trong 2 cuộc CM 1.0 và 2.0 : là sự phát triển kinh tế KHKT tại các nước Âu Mỹ hướng tới sự hạnh phúc của người dân, nghĩa là người ta sáng chế ra những máy móc thiết bị phụ tùng đem lại những tiện nghi vật chất cho dân chúng. Và trước những đòi hỏi của CNCS, phe TB cũng phải chia bớt những lợi tức chia cho công nhân viên chức: nghĩa là luong bổng ngày càng cao, giờ làm việc ít hơn để dân có thời giờ nghĩ ngơi đi du lịch.
DAG: như vậy, ở Âu Mỹ thế là tốt rồi phải không ôn?
OGT: lại cái câu hỏi vô duyên. Lẽ dĩ nhiên dân Âu Mỹ rất bằng lòng với số phận, và mới có dịp khoe với dân khối CS là chĩ có theo TB mới có cuộc sống sung túc và hạnh phúc. Bây giờ ông hỏi cu DAG: từ lúc bắt đầu CM 1.0 và CM 2.0 ở Âu Mỹ cho đến 1975, thì VN ta có tham gia vào 2 cuộc CM 1.0 & 2.0 này không?
DAG: thì theo như con biết từ 1945 đến 1975, trong 30 năm, VN phải đánh lộn với Pháp rồi với Mỹ thì có thời giờ đâu mà tham gia CM 1.0 và 2.0. Rồi sau 1975, thằng Mỹ ngang xương cấm vận ta từ 1975-1995, 20 năm liền tù tì thì có cơ hội nào mà phát với triển. 50 năm tách biệt khỏi thế giới KHKT bên ngoàii, thì làm gì có kinh nghiệm phát triển. Như vậy, chưa biết CM 1.0 và 2.0 thì khi mở cữa năm 1996 ta gắp phải CM 3.0 là tin học là CNTT, mà môn này thế giới đã đi trước 20 năm rồi (1975-1995).
OGT: cu DAG phân tích được đấy. Nghĩa là đến 1996, sau khi Mỹ tháo gỡ cái dây thòng lọng thắt cổ VN, nên VN bắt đầu thở được nên nghĩ đến việc phát triển, chưa nói đến chuyện song song phải hàn gắn vết thương chiến tranh. Như vậy, khi VN lỡ tàu 2 cuộc CM 1.0 và 2.0, còn CM 3.0 thì Âu Mỹ đã hoàn tất, mà VN thì bắt đấu học ABC về tin học, về CNTT, thì khi NN VN, DCSVN hô hào công nghiệp hóa, hiện đại hóa đât nước với cái bụng đói meo, thì bà con có thấy vô duyên không.
DAG: dạ, đúng là vô duyên. Nhưng vì triết lý CS bảo là phải công nghiệp hóa, hiện đại hóa nên mấy ông lãnh đạo cho copy cái câu ấy rồi past lên các bài diễn văn, không suy nghĩ xem có thể công nghiệp hóa,hiện đại hóa hay không.
OGT: thật ra, nguyên ủy Các Mác đề nghị điện khí hóa rồi công nghiệp hóa, chứ từ hiện đại hóa làm chi mà có. Cho nên, ông Võ Văn Kiệt ông ta bắt đầu cho điện khi hóa qua các thủy điện Sông Đà, Hòa Bình, và khai thac dầu khí. với sự giúp đở của LX vì vào lúc những nắm 1980, VN làm gì có kinh nghiệm về thũy điện và dầu khí. Nhưng khi bước vào công nghiệp hóa, kỹ nghệ hóa thì VN không biết gì cả.
DAG: nói tóm lại tới giờ này, 20 năm sau bình thường hóa với Mỹ, ta chả có kinh nghiệm gì về công nghiệp hóa cả. Ta chỉ là kẻ tiêu thụ (consumer) những tiến bộ KHKT trong thời gian qua của thế giới. Thế giới đã đi quá xa về công nghiệp hóa, nên VN không thể công nghiệp hóa. Chấm hết. CM 3.0 trên thế giới đã chấm dứt, còn ở VN thì mới bắt đầu.
OGT: Để kết luận, OGT tin chắc là VN không thể công nghiệp hóa được. Còn hiện đại hóa thì nói làm gì. Thấy chưa DAG: OGT đi vòng vo để chứng minh là VN không thể công nghiệp hóa được. Chắc sẽ có một số không bằng lòng.
DUONG QUANG THIEN 26/10//2016