VIET NAM TẠI SAO.?
Chế Cẫm Đình
**************************
Dương Quang Thiện comment từ đây đi...
Chế Cẩm Đình: cái bài của cậu sao không có tựa. Cha mẹ sinh ra còn cho ta một cái tên cúng cơm, bài của cậu sao lại thiếu tên. Phần lớn bài này cậu đã cho tôi đọc, tôi cũng đã comment nhiều rồi. Chỉ có một điều tôi chưa kể ra: là dân trí thức miền Nam từ 1955 cho đến 1975 đã suy nghĩ về cái "lầm lũi" của dân tộc Việt rất nhiẻu. Họ bàn cãi trong những lúc trà dư tữu hậu, chưa bao giờ lên báo, nên chả ai biết ngoài những kẽ tham gia bàn luận. Trong ấy có tôi. Và bây giờ chắc chả còn ai. Mới nghe một ng thế đã bị bại nảo nằm chờ chết ở Mỹ. Không biết tôi nó nên kể cho "đám hậu sinh" nó hiểu không. Thôi hã đợi đấy.
Dạ ông hãy kể, con rất muốn được nghe người sống ở Miền Nam nói về vận mệnh dân tộc, hẳn sẽ có nhiều điều hay. Con chờ ông viết bài theo ý ông nói đó.
Chế Cẩm Đình: khởi đầu bài văn của cậu, cậu đặt câu hỏi: cũng là dân da vàng máu đỏ (đúng ra là mũi tẹt) tai sao các dân Xiêm, Sing, Mã, Cao ly & Nhật bản đã vươn vai trỗi dậy ra khắp thế giới, còn dân Việt nỗi tiếng thông minh, gan dạ, sao mà mãi lận đận lầm lũi mà đi. Để rồi cậu thở vắng than dài.
Cậu nên nghỉ lại cái việc so sánh hơn thua. Ông thì nghỉ như vầy: cứ lấy mốc 1945, sau thế chiến 2 để mà so sánh. Từ 1945 đến 2015 nghĩa là 70 năm sau TC2, các nước da vàng mũi tẹt nước nào cũng được có hoà bình không chiến tranh, không khủng bố (chỉ trừ Triều tiên có cuộc chiến ngắn ngủi 1950-53). Còn VN thì sao: 30 chiến tranh với Pháp rồi Mỹ (1945-1975) và 20 năm bị cấm vận bởi Mỹ (1975-1995). Mỹ thua trận, nhưng đâu có bồi thường chiến tranh. Ngược lại, VN thắng trận, nhưng muốn Mỹ bình thường hoá bỏ cấm vận, năm 1993, Mỹ yêu sách bắt VN phải trả tiền Thiệu Kỳ là 2,8 tỹ của Thiệu Kỳ mươn trong chiến tranh. VN đanh nuốt hận vay tiền của IMF để trả cho Mỹ, và qua 1995, Bill Clinton mới chịu bình thường hoá ngoại giao với VN, và trong những ngày này ng ta kỹ niệm 20 năm làm dâu nước Mỹ.
Nói tóm lại, các nước Xiêm...Nhật Bản có 70 yên bình phát triễn, còn ta chỉ có 20 năm (1995-2015), như vậy không thể so sánh. Nếu so sánh để mà tự ti, mà than vãng là so sánh quá khập khểnh. Cỏn việc xây dựng lại sau chiến tranh bị tàn phá, rà soát bom mìn, giúp đở các nạn nhân dioxine, có ai giúp đở không. Không. Tự minh lo liệu lấy. Những việc xậy dựng lại chiến tranh cũng làm hãm đi cả cục năm phát triển. Ng ta có kể vào không. Nếu lặy di 10 năm do hậu quả chiến tranh để lại, thì tóm lại VN chỉ có 10 năm phát triển. Bây giờ dem so với các nước kể trên, thì ta chả thua kém gì. Do đó dừng nên bi luỵ than van làm gì, hả các cậu trẽ.
Chế Cẩm Đình:cuối bài văn của cậu có đoạn như thế này: "Tây Sơn cấm đạo vỡ sớm, nhà Nguyễn triệt đạo chóng mất nước, họ Ngô đàn áp Phật giáo bị lật đổ và bị giết hại." Nói cách khác, tôn giáo ảnh hưởng lên số phận dân tộc. Ông thì không cho là đúng. Theo ông như vầy: (1) sau khi hai ông Diệm Nhu bị giết thì dư luận cho rằng CIA Mỹ phát hiện là ông Nhu đang đi đêm với Bắc Việt muốn thoả hiệp với BV. Như vậy, chương trình chống Cộng của Mỹ bị sụp đổ, Mỹ bắt buộc phải thay ngựa giữa đường. Mỹ lợi dung chuyện đem bàn thờ xuống đường ở Huế và chuyện sư Thích Quảng Đức tự thiêu ở SG để lật đổ chế độ Ngô. Thế thôi. (2) vua Tự Đức nhà Nguyễn vì cấm đạo mà bị mất nước. Thật ra, việc làm của các vua cuối đời triều Nguyễn là việc làm bình thường. NN Pháp chủ trương dùng các linh mục thừa sai, nói là đem phổ biến văn hoa, nhưng thực chất là dùng đạo làm con ngựa thành Troie (troyan horse). Các nước Tây Ban Nha, Ý, Bồ Đào Nha khi đi chinh phục các nước châu Mỹ La Tinh thì họ cũng đưa các linh mục đi trước, giãng đạo, rồi mở đường cho quân xâm lược vào. Ở Nhật họ cũng ở trong tình trạng tương tự. Nhưng tại ta không khôn bằng ng Nhật, nên ta mắc bẫy, và bị Pháp chiếm đóng. Bảng điều trần của Nguyễn Trường Tộ, vua Tự Đức không chịu nghe. Nói tóm lại, mất nước là cái ngu của 3 vua Tự Đức, Minh Mạng, Thiệu trị, chứ chả dỉnh dáng chi với đạo cả. Nước Nhật và VN đều trong cùng hìan cảnh thời đó, tại sao Nhật thoát còn VNbij kẹt. (3) Nguyển Huệ, cấm đạo bị vỡ sớm. Gia Long đã nhờ Giám Mục Bá Đa Lộc dem con minh la hoàng tứ Cảnh qua Pháp làm con tin để xin viện binh về đánh Nguyễn Huệ. Thì Nguyễn Huệ cấm đạo là phải. Hồi đó làm chi có cái khái niệm tự do tín ngưỡng. Ng Huệ là do Càn Long Nhà Thanh đã cho Ng Huệ một cái áo long bào tẩm thuoc độc mà Quang Trung không biết. Sau khi vua Quang Trung băng hà, thì ông con khong tài cán gì, mới bỊ Gia Long đánh bại. Chuyện Nguyễn Huệ nó cũng tương tự như chuyện của Napoleon (Nã Phá Luân) ở Pháp. Hai nhân vật sống chết và hinh như chết cùng năm. Sau khi Napoleon chết, thì ông con quá yếu nên cũng mất ngôi vàng, qua ông cháu Napoleon 3 cũng tiêu tan sự nghiệp.
Nói tóm lại, sự hưng vong của mỗi triều đại không dinh dang gì với tôn giáo, theo ôn nghĩ như thế. Mà người ta nghĩ theo tâm linh: nguyễn Huệ chết sớm là vì ông ta đã tiêu diệt Chiêm Thành. Đúng hay sai thì bắt thang lên hỏi ông Trời. Và dân trí thức Miền Nam hồi trước tin rằng vận mệnh hẫm hiu của VN từ thời Nhị Nguyển dến nay, là do cái tội ác đã diệt vong Chiêm Thành, và Kmer Nam bô (dân Thuỹ Chân Lạp). Tin hay không tin thì tuỳ các cậu.
Chế Cẩm Đình:cuối bài văn, cậu viết:"Sau 75 tuy không cấm, nhưng NN không có chủ trương phát triền tôn giáo, dẫn đến thế hệ trẻ bây giờ không có đức tin...." Dẫn đến cảnh tang thương của thời mạt pháp. Lại một lần nữa, các cậu đổ tội cho cái NN VN về những xuống dốc đạo đức ở VN.
Thật ra, cậu biết rất rõ là chủ nghĩa CS, mà NN ta theo đuổi, là chủ nghĩa vô thần là một, xem các tôn giáo là thuốc phiện có hại cho nhân dân là hai. Như vậy, NN VN không cỗ vũ bành trưởng của các tôn giáo phật giáo cũng như thiên chúa giáo là lẽ lô gic đương nhiên. Cho nên đừng trách NN. Cậu bảo lớp trẻ bây giờ không có đức tin. Cái từ "đức tin" (la foi, tiếng Pháp), nếu ông không lầm là từ của dân công giáo: tin vào Chúa. Đãng viên đảng CSVN thì thường đựợc kêu gọi tin vào đảng. Mà theo nguyên tắc đảng CSVN đâu phải là một đạo giáo nên không thê kêu gọi một lòng tin như tin vào Chúa của người Công giáo. Và vì không có lòng tin, nên xã hội VN bây giờ đạo đức xuống dốc trong giới trẻ. Ta phải suy nghĩ tìm lý do theo hướng khác, chứ khg thể đổ tội lỗi lên đầu NN.
Chế Cẩm Đình: ông viết tiếp về chuyện suy dồi đạo đức củ lớp trẽ cũng như của lớp lãnh đạo hiện thời, theo suy nghĩ của ông. Nó như thế này: ai cũng biết, căn bãn đạo đức làm người bắt đầu từ gia đình, chứ không phải từ trường học hoặc từ đại học. Nhưng vì thời cuộc, ở thế giới cũng như ở VN, ành hưỡng giáo dục gia đình đối với trẻ vị thành niên ngày càng teo tóp. Ta thử đi ngược dòng: (1) ngày càng nhiều ng ta dung công nghệ cao càng nhiều: internet, mobiphone, smartphone. Người trong gia dinh mỗi ng sống trong một ốc đảo riêng, không còn nói chuyện, tranh cải. Thế là cha mẹ khong tài nào biết con cái minh suy ngũi gì đẽ hướng dẫn. Bên Pháp, ng ta mới phát hiện là mấy đứa trẽ hồi giáo 17-18 tuổi, chúng học những khoá huấn luyện nhồi sọ khủng bố trên Internet. Và một ngày nào đó chúng đi kiếm súng, tìm những con mồi, rồi nả súng trước sự bàng hoàng của cha mẹ. (2) hồi xưa, những buỗi ăn sáng, trưa chiều là nhúng lúc gia đình cha mẽ con cái vừa ngồi ăn chung vừa nói chuyện bàn cải, và chính là nơi cha mẹ dạy dỗ những điều cơ bản về đạo đức làm người. Bây giờ, thi sao? Không còn nữa. Chỉ còn buổi ăn tối, vì trưa ăn ở cantine. Tối ăn vội cho nhanh rồi ai về phòng nấy, với cái smartphone, laptop, mỗi ng trong cái thế giới ảo riêng của mình. Cái nền dao đức nó đi xuống ống cống rồi. (3) hồi xưa, cha đi làm, mẹ ở nhà làm nội trơ, có thời giờ dạy dỗ con cái. Trưa tối có thời giờ ăn chung với nhau. Còn bây giờ, cha cũng như mẹ cả ngày ngoài đường lo chạy theo tiền làm ăn, con cái bỏ cho trường mầm non, trường học lo. Thinh thoang cho chung tiền tiêu cho chúng sướng hơn thời nhỏ của minh, cha mẹ nghỉ thế. Như vậy, tụi nhỏ biết học chữ, không biết lễ nghĩa phép tắc chảo hỏi gì cả. Ôn gặp bây giờ không biết bao nhiêu đứa nhỏ vào nhà ông với cha mẹ mà khg biết một câu chào hỏi. Viết thư cũng không biết viết sao, mặc dù là sinh viên năm 3,nàm 4, rồi phải theo học một khoá kỹ năng gì đó. (4) thời buổi này, ng ta khuyến khích làm tiền, làm tiền bất cứ giá gì. Các cô thì được khuyến khỉch dơ mông dơ vú để kiếm tiền hằng tỹ. Do đó, những ngành trước kia là kỵ về chuyện tiền bạc như giáo dục, y tế và tư pháp. Thì ngày nay các ngành này tay đã nhúng chàm rất đậm không biết bao giờ mới gột sạch. Nói tóm lại, tất cả vì tiền. Cách đây 70 năm, mẹ tôi đã dạy con cái là "đửng vì tiền mà quên nghĩa tào khang", nói theo kiểu cải lương. Hồi ấy 10 tuổi, thì biết gì ý nguiax của câu ấy, nhưng vẫn nhớ nằm lòng, để sau mà lởn lên hiểu mẹ nói gì.
Nói tóm lại, cái thế hệ F3 bây giờ (cụ Hồ là F1, V V Kiệt là F2, NT Dũng là F3) là lo nghĩ xã hơi và làm tiền, nên không có thời gian dạy dỗ con cái, nên bây giờ thế hệ F4 dang tự hỏi mình đang làm gi đây. Thế là lầm lũi mà đi, phải không cậu Chế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét