Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014


15/10/2014:  Chiều...

TƯ BẢN HIỀN NHƯ MA XƠ, VÔ SẢN BIẾN THÀNH TƯ BẢN ĐỎ... TẤT CẢ NHỚ CÁC MÁC


Trong FB của Thiện mỗ, có một ông bạn trẻ gọi BFB, hình như sinh sau 1975, chưa bao giờ sống dưới một chế độ thuần tuý CS (như ở miền Bắc VN, vào những năm 1954-1975), cũng như dưới một chế độ thuần tuý TB (Mỹ). Cậu ta hiện đang sống trong một chế độ lai căng, đầu là CS, nhưng đít là KTTT. Nhưng cậu này bao giờ cũng có những câu mĩa mai, châm biến rất hay đối với chế độ CS hay XHCN. Vừa rồi cậu ta viết: "Con thấy công lao lớn nhất của ông Mác đó là biến tư bản bóc lột thành tư bản dễ thương và cái tệ nhất là biến mấy thằng vô sản thành tư sản đỏ." 
Khi Các Mác minh chứng các chủ tư bản là những tay bóc lột, thì không ai phản đối cả, vì đó là sự thật không chối cải được. Các Mác là con một mục sư Tin Lành, sinh sống tại Đức tại một vùng mõ than, sắt có tổ hợp công nghiệp nổi tiếng Krupp. Ông ta viết quyển Das Kapital trong tinh thần thiên chúa giáo, yêu người là chính. Thấy sự đau khổ của dân vùng mỏ, nên ông ta viết ra quyển sách nổi tiếng. Vào thời ấy, ông ta còn bị ảnh hưởng bởi văn hào nổi tiếng Pháp, Victor Hugo khi ông này cho ra đời cuốn Les Miserables (những kẽ bần cùng). Tinh thần XHCN đã nổi dậy ở Pháp Đức, do đó quyển Tư Bản Luận chỉ là tóm tắt suy nghĩ của người thời cuộc. Còn việc đấu tranh giai cấp, chẵng qua là cách giãi quyết vấn đề làm thế nào loại bỏ tư bản,mà Các Mác đề ra. Hay là phân phối lại tài sản cho nhân dân một khi giai cấp tư bản bị triệt tiêu. Còn khi giai cấp tư sản đã bị triệt tiêu, thì tổ chức chánh quyền ra sau, dân vô sản làm việc thế nào, thì Các Mác chưa trù liệu, vì ông ta có chính quyền trong tay đâu mà suy nghĩ giải quyết vấn đề. Do đó, những người đi sau lo việc này. Đỏ là công việc của Lenine và của Staline sau này. Nhưng cách tổ chức kinh tế theo CS hay XHCN ra sao sau Cac Mac thì chả ai biết. Do đó, do nhiều cách giải quyết khác nhau trong chủ thuyết CS nên mới cỏ các nhánh: Lenine, Staline, Trosky, Tito. CS có CS đệ nhất, đệ nhị, .., đệ tứ. Đây là chưa kể kiểu Mao, kiểu Kim và kiểu Hồ. 

Nói tóm lại, Các Mác chì có công tóm lược tư bản là bóc lột, và phải đấu tranh giai cấp để nắm chánh quyền. Thế thôi. Còn chuyện tư bản trở nên hiền lành như ma xơ,  hay những ông CS cầm quyền trở thành tư bản đỏ, thì Các Mác không trù liệu, do đó mĩa mai ông ta là không có cơ sở.

Các nước châu Âu (trừ Mỹ) chấp nhận định nghĩa tư bản là bóc lột, nhưng không chấp nhận hình thức đấu tranh giai cấp, dùng bạo lực như ở LX, TQ hoặc VN. Các nước châu Âu này, chấp nhận cho các xí nghiệp tư bản hoạt động bình đẳng như với mọi xí nghiệp khác, nhưng dùng những chánh sách thuế (thuế doanh nghiệp, thuế thu nhập, thuế VAT) chánh sách chống độc quyền cạnh tranh để hạn chế sự bóc lột của tư bản. TD: cải cách ruộng đất. Nước Pháp sau cuộc CM 1789, thì chuyện giải quyết các gia tài sự sản của các nhà quí tộc, của các vua chúa bị truất phế, của các nhà giàu tiểu tư sản, các nhà chung của giáo hội sẽ sao đây? Người Pháp họ lý luận: họ đã lật đổ một chế độ quân chủ chuyên quyền để theo một chế độ mang tôn chỉ "tự do - công bằng - bác ái" (liberté - égalité - fraternité). Họ không muốn tạo một bất công mới bằng cách tước đoạt của cải của những người giàu củ. Sở dĩ họ giàu là vì họ ở trong một môi trường cho phép họ làm giàu. Không phải lỗi tại họ. Bây giờ chĩ có cách triệt tiêu môi trường làm cho người làm giàu một cách bất công. Do đó, chánh quyền mới Pháp quyết định: khi một gia chủ qua đời, thì 50% tài sản của họ ( tiền mặt, BDS, vàng đá quý) sẽ thuộc NN như là thuế thừa kế, phần còn lại mới có thể chia cho con cái. Như vậy, qua 3 thế hệ thì tài sản khổng lồ ban đầu sẽ teo lần, tất cả sẽ vào tay NN, mà không ai phải than phiền. Còn ở Miền Bắc VN thì người ta đem ra đấu tố, xữ tữ hoặc cầm tù địa chủ, rồi chia tải sản địa chủ cho nông dân. Người ta tạo một bất công mới nhân danh một sự công bẳng CS. Còn miền Nam hồi thời Ngô Đình Diệm, người ta thực hiện chương trình Người Cày Có Ruộng, bằng cách ngữa tay xin tiền viện trợ Mỹ mua lại tất cả các ruộng đất của địa chủ miền Tây với giá rẽ, rồi chia cho dân nghèo, rồi lùa dân nghèo vào ấp chiến lược để thoát khỏi ảnh hưởng của VC. Kết quả thể nào bạn đã biết. Tóm lại, theo người Pháp không nên nhân danh sự công bằng mà tạo ra một bất công mới. Cũng như nguyên lý: không nên nhân danh sự hạnh phúc của nhóm người này, mà tạo ra sự đau khổ đối với một nhóm người khác. Thời buổi này là đa dạng sinh học, nghĩa là chấp nhận có người giàu và cỏ người nghèo, tuyệt đối không bao giờ có toàn người giàu hoặc toàn người nghèo. Mẹ tôi hay dạy: không ai giàu 3 họ, không ai khó 3 đời. Mẹ tôi lại hay bảo: đừng bao giờ cay cú khi mình nghèo đứng trước thằng giàu, mà cũng đừng huênh hoang khi mình giàu đứng trước một thằng nghèo.

Ông BFB bảo nhờ Các Mác mà nhà tư bản trở thành hiền như ma xơ, và dân CS cầm quyền trở thành tư bản đỏ. Không biết có thiệt không, chứ theo Thiện Mỗ thì các nhà tư bản giống như con tắc kè thay đổi màu theo môi trường. Đã là tư bản, thì tánh chất cố hữu vẫn là bóc lột. Trong "Dương Quang Thiện blog" TM có một bình luận : "Đôi điều về bóc lột", viết cách đây cũng đã 7 năm, được bạn đọc gần xa khá nhiều. Tư bản là cái gì dính đến tiền. Tiền không có mùi. Tiền nằm trong tay TB là tiền (không nên kêu là tiền xanh) mà nằm trong tay CS cũng là tiền (không nên gọi là tiền đỏ). Mà một khi đã có tiền, thì nó kéo theo quyền. Và khi có quyền thì đẽ ra tiền. Tiền kéo theo quyền, quyền đẽ ra tiền. Đó là cái vòng ma lực, ai vào đấy là sanh ra bóc lột không tài nào tránh khỏi. Do đó, không thể gọi là tư bản xanh hay tư bản đỏ. Chỉ có tư bản phiên bản 1 (thời Các Mác phôi thai), phiên bản 2 (thời kỳ công nghiệp sau TC2), phiên bản 3 (thời CNTT). Bây giờ đã đến tư bản phiên bản 4 (thời kỳ tài chính toàn cầu, 2008 trở đi..). Bạn thử đọc lại các bài báo về cơn khủng hoảng subprime ở Mỹ năm 2008. Các ngân hàng Mỹ đã bóc lột thế nào dân nghèo Mỹ, trong vụ BDS. Dân Mỹ đã mất hơn 700 tỹ trong vụ này. Chánh phủ đang cố gắng bắt các ngân hàng Mỹ mữa ra tiền phạt. Tới nay mới chỉ mới thu hồi được 43 tỹ đô (trên 700 tỹ mất tiêu). Các chánh phủ Âu Mỹ đang cố gắng đưa ra những đạo luật giúp cắt bớt những cái vòi bạch tuột bóc lột của giới tài chính toàn cầu. Mỹ là tên thủ phạm nặng ký trong vụ nảy. Nói tóm lại bóc lột là bản chất của kẽ lắm tiền nhiều quyền, CS hay TB cũng như nhau. 

Bây giờ, ta thử điểm xem những "tư sản đỏ" VN là những ai. Hiện chính thức không cỏ một danh sách giàu kiểu Forbes ở VN. Người ta chỉ biết Forbes công bố số tỹ phú đô la VN chỉ có 2 người là Phạm Nhật Vượng và Nguyễn Đăng Quang. Còn hai tay Đặng Thành Tâm và Đoàn Nguyên Đức thì không có trong danh sách, nhưng cũng là những đại gia đáng nể. Thay vì tỹ phú đô, ta chọn lấy triệu phú đô la (= 25 tỹ DVN) thì theo TM cũng không bao nhiêu: tối đa 100.000 người trên 100 triệu dân, nghĩa là 1/1.000. Nếu bây giờ ta gọi những tay CS đỏ là những tay có nhà cao cữa rộng,như ông Truyền nào đó, thì ta thữ xem ở cái thành phố Sai Gòn. Người bói đi vưot biên vào khoảng 700.000 nghĩa là họ để lại vào khoảng 200.000 căn nhà. Thế là tự nhiên có 200.000 tên CS bần cố nông được có nhà khỏi trả tiền, trở thành tư sản đỏ. Hãng bia BGI của Pháp mà TM làm việc, có 4 cái biệt thự 400m2  ở đường Thi Sách mỗi cái dành cho các giám đốc người Pháp ở. Sau 1975, các giám đốc CM tập kết tiếp thu BGI vào ở các biệt thự này. Sau đó các biệt thự này được hoá giá rẽ mạt. Rồi thì một công ty chiu mua 3.000 cây vàng/biệt thự. Một ông GD chiếm một biệt thự, một bà PGD chiếm một biệt thự, 4 trưởng phòng chiếm 2 biệt thự còn lái. 6 người chia nhau 12.000 lượng vàng, nhiều nhất 3.000, ít nhất 1.500. Tự nhiên có 6 tên CS đỏ bất đắt dĩ, một đêm sáng ngủ dậy bị nhuộm đỏ màu tư bản. TM có thể kể cho bạn hằng chục trường hợp như thế. Nếu bạn diểm danh những đại gia ở tp này, hay ở toàn quốc thì bạn thấy toàn là đại gia từ BDS mà ra, chứ không phải từ sản xuất. Trong tp SG này, bạn thữ vòng quanh các khu Tú Xương, Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Phùng Khắc Khoan, Mạc Đĩnh Chi những nơi mà người Pháp gọi là quartier residentiel, những biệt thự từ 500 đến 3.000 m2, đều được hoá giá, và ai ai cũng bị nhuộm tư bản đỏ, bất bon chen tự nhiên thảnh. Những ai, dính đến BDS đều tham gia vào một cuộc đầu cơ khổng lổ, một đầu cơ bất đắt dĩ. Ngay TM cũng vậy. Cuối 1973, TM mua miếng đất 600 m2, qua đầu 1975 TM xây một cái biệt thự 200m2. Tiền đất và tiền xây tỗng cộng 200 cây. Bây giờ cái villa hiện giá 3 triệu đô, 2.000 cây vàng. Như vậy, tự nhiên giá đất 1974 từ 100 cây, bây giờ 40 năm sau giá tăng lên 2.000, gấp 20 lần. Cái tăng giá này là do CNCS hay là do KTTT. Trong trường hợp của tôi nên gọi là gì: tư bản đỏ, tư bản xanh hay là tư bản trắng.

Cuối cùng, từ "tư bản đỏ" do báo chí châu Âu sữ dụng để chỉ trích các đãng viên CS TQ làm giàu như mọi tay bản. Tư bản đỏ là một từ dè biểu. Người châu Âu thường quan niệm các linh mục công giáo tuyên thệ, thì thường hứa phải tránh nhục dục, trai gái. Với người CS thì họ cho là các người này phãi lo quyền lợi cho dân nghèo, tránh bóc lột, đầu cơ trên đầu trên cỗ dân nghèo. Bây giờ, phát hiện ra các linh mục ở Mỹ can tội pedophile, các người CS cầm quyền đầu cơ làm giàu, thì làm sao họ không chĩ trích dè biểu. Nhưng như TM đã cho biết ở trên sự giàu có của các cán bộ có nhà hoá giá là một sự giàu có bất đắt dĩ chứ không phải trong sản xuất, dịch vụ. Do đó, kêu họ là tư sản đỏ là không căn cứ. Nỏi Các Mác biến họ thành những tư sản đỏ cũng vô căn cứ. Họ đâu có giống như những ông thầy chùa bị ép xác không được mê sắc dục, hoặc tham vật chất (như ông thầy chùa Hãi Dương đập hộp iPhone6). Họ không bị cấm làm giàu, miễn là lảm giàu trong luật pháp. Họ được khuyên là dân giàu nước mạnh, thực hiện xoá đói giảm nghèo làm gì, sao biểu họ bao giờ cũng phải là vô sản. 

DƯƠNG QUANG THIỆN



***********************************************************************************
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét