Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

SUY NGHĨ LTLT. BÀI THỨ 14



31/12/2015: Chiều Cuối Năm
SUY NGHĨ LUNG TUNG LANG TANG - BÀI THỨ 14
MỘT GƯƠNG MẶT CỦ MỚI VÀO FACEBOOK CỦA OGT
Hôm qua, thình lình có người vào FB của OGT. Xem hình sao giống cậu bác sĩ bệnh viện Gia Định mả òng bà cho học bổng cách đây 30 năm. Đúng là anh chàng bác sĩ trán vồ, nhiều năm nội trú giãi phẩu ở bệnh viện Gia Định. Câu chuyện khó khăn của đất nước 10 năm sau khi hoà bình lập lại trên giãi đất chữ S lại hiện lên trong suy nghĩ lung tung lang tang của OGT.
Ông không nhớ ai đã giới thiệu cậu ta cho Ông Bà, nhưng khi biết là dân Phan Rí Cữa, thì Ôn đồng ý cho học bổng liền. Vì hồi xưa, hồi những năm 1953-55, ông bố Ôn làm y tá bệnh viện Nha Trang, lở  săn sóc chui thương phế binh Việt Minh, nên bị tĩnh trưởng tp Nha Trang đày vào nơi khĩ ho cò gáy Phan Rí Cữa. Nên nghe nói ở Phan Rí cữa thì ông đồng ý liền. Nhưng Bà thì cỏ đặt một câu hỏi thắc mắc: nếu ông bà cho học bổng và sau khi ra trường có chịu về lại Phan Rí phục vụ đồng bào mình không. Cậu ta bảo là dạ sẽ về ạ. Thế là ông bà đồng ý cấp cho một học bổng cho đến khi làm xong nội trú. Sau đó cứ mỗi quý thì cậu ta đến nhà nhận tiền với chiếc xe đạp cà tàng của sinh viên thời ấy. Vã lại thời ấy Mỹ cấm vận nghiệt ngả làm chi cỏ ngoại tệ để nhập xe tai ga như bây giờ. 
Mỗi lần đến nhận tiền, thì bà hay hỏi tình hình học hành ra sao. Cậu ta chuyên về giải phẩu, nên nói là thiếu tài liệu y khoa quá. Bà hỏi có biết tên tài liệu nào cần không, thì kê khai ra, rồi bà nhờ anh em bên Thuỵ Sĩ mua gởi về cho. Sau đó, Bà nhờ anh em mua một lô sách nặng ơi là nặng khi ra bưu điện Hai Bà Trưng lãnh về. Sách y khoa rất đắt và dày không dưới 2.000 trang. Khi ra bưu điện lãnh hàng, thiên hạ ai cũng nhìn OGT một cách thương hại. Thời ấy, ra bưu điện là đi lành hàng viện trợ của bà con thân nhân ở ngoại quốc gởi về vừa bán vừa xài: nào là thực phẩm, áo quần, thuốc men, xà bông, mỹ phẫm, v.v.. Chứ đâu ai lại sách y khoa, sách tin học, cái thứ thởi buỗi ai thèm học, thèm đọc. Người ta bảo, CSVN sẽ thi hành chánh sách ngu dân, nên mua sách học hỏi làm chi. Khi trao sách cho cậu bác sĩ tương lai, bà đầm bảo là phải chia cho anh em đồng nghiệp đọc sách chứ đừng cất một mình đọc. 
Thế rồi, theo thời gian cậu ta cũng ra trường xuất sắc, đến thăm ông bà báo tin vui và cũng cho biết là khỏi viện trợ tiền bạc. Nhân dịp này, bà hỏi: thế cậu có tính về Phan Rí Cữa phục vụ đồng bào không. OGT thì chẵng nhớ câu chuyện khá tế nhị này, mà Bà thì nhớ,nên mới hỏi một câu khó trã lời. Cậu Tân bác sĩ cũng thẵng thắn trả lời: chả con định làm việc ở bệnh viện Gia Định, còn về PRC thì rất khó vì cán bộ địa phương không nhận. Bà không nói gì, nhưng cậu bác sĩ biết là buồn và giận mình. Do đó, nhiều năm cậu bác sĩ không đến thăm hai ông bà già nữa. 
Bà đầm hay nói với OGT là sinh viên VN du học ở ngoại quốc, khi thành tài không chịu về, thì cũng giống như ở VN sinh viên các tỉnh nghèo vào Sai Gòn học, thành tài rồi ở luôn ở Sai Gòn, lấy con gái Sai Gòn đẹp hơn gái nhà quê, v.v.. Vì bà biết OGT hay viết nhiều bài báo liên quan đến du học sinh VN ở ngoại quốc thành tài không về nước. Bà nói đó là hiện tượng nước chảy chỗ trũng, tp giàu thì giàu thêm, nước giàu thì giàu thêm.
Câu chuyện kết thúc là 10 năm sau ông bác sĩ lò mò đến thăm ông bà trước sự ngạc nhiên của Bà. Ông cậu bảo rằng mắc cở xấu hổ không dám nhìn mặt bà biết bà giận không nói ra. Sau đó, bà hỏi qua tình hình thì được nghe là hành nghề giãi phẩu ở bệnh Gia Định và Y Dược TP và là giãng viên DH Y Dược. Và cậu ta cũng bẽn lẽn thưa rằng: con cũng bắt chước ông bà, nên cũng thường xuyên mỗ miễn phí đối với bệnh nhân nghèo. Bà nghe nói rất mừng, xem ra cậu này cũng giống như ông bác sĩ tim mạch làm ở bệnh viện y dược và giãng viên DH Y Dược, và cũng nhận học bổng của Ông Bà vào những lúc thành phố khỏ khăn, và bây giờ thành tài cũng có nhiều hành động tốt đối với bệnh nhân nghèo.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét