Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

SUY NGHĨ LUNG TUNG LANG TANG - BÀI THỨ 15


1/1/2016: Trưa đầu năm mới
SUY NGHĨ LUNG TUNG LANG TANG -  Bài thứ 15
MỘT TỔ CHỨC TÔN GIÁO Ở THUỴ SĨ TỪ CHỐI CẤP HỌC BỔNG CHO DU HỌC SINH VN
Cả tháng 12/2015 vừa qua, chắc các BFB nghe ra rã chuyện du học sinh VN thành tài ở ngoại quốc ca bài ca "một đi là không trở về...". Không biết các bạn đã chán ngấy chưa, còn OGT thì có cãm tưởng là người ta không biết xoay xở thế nào với vấn nạn này, nên chỉ mới khều khều ở bề mặt, chưa đào sâu vấn đề.
Hôm nay, OGT xin kể một câu chuyện liên quan đến vấn đề trên từ phía người ngoại quốc.
Hồi OGT đi du học Pháp năm 1955, thì số du học sinh VN rất ít, chưa tới 100 người. Cái vấn đề đối với du học sinh VN thời ấy là cái túi tiền lép kẹp trong 3 tháng hè. Vùng Bordeaux mà OGT theo học là vùng trồng nho sản xuất ra rượu vang. Sinh viên VN ở Bordeaux, trong những tháng hè họ chỉ cỏ 2 lựa chọn: là đi hái nho, và đi làm giám thị các trường tiểu học và trung học.  OGT què một chân, đi gậy nên chào thua với 2 công việc vừa kể trên. 
Cũng may, vào thời ấy, một linh mục người Việt giới thiệu cho OGT một tổ chức từ thiện ở Thuỵ Sĩ, gọi là Oeuvre Saint Justin (OSJ) ở Fribourg, TS. Đây là một dòng tu công giáo gốc Đức, nhưng họ có chi nhánh ở TS. Mục tiêu của họ là giúp đở các sinh viên các nước chậm phát triển qua học ở TS. Họ có những cư xá sinh viên ở Geneve, Fribourg, và Zurich, với cantine. Họ cho học bổng. Họ kiếm những gia đình TS có lòng bác ái chịu cho sinh viên ngoại quốc đến nhà họ nghĩ hè trong 3 tháng, cho ăn uống. Và OGT được nghĩ hè 3 tháng tại một gia đình TS như thế, tại Hồ Luzern, TS. Đây chính là nơi mà OGT làm quen với bà đầm lần đầu tiên.
Cái điều kiện tiên quyết để được nhận học bổng, những kỳ nghĩ hè miễn phí của tố chức OSJ là sau khi thành tài là sinh viên phải quay về phục vụ đất nước. Mục đích của OSJ là theo thời gian giúp các nước chậm tiến có một đội ngũ lãnh đạo có kiến thức để sau này khi về lại nước giúp phát triển đất nước. 
Từ 1955 đến 1985 số sinh viên VN nhận học bổng của OSJ khá nhiều. OGT nhận được học bổng một năm của tổ chức này. Tuy nhiên, dù không nhận học bổng nữa, nhưng mỗi lần về lại TS, hai ông bà bao giờ cũng lấy xe lữa về Fribourg thăm cha GĐ tên là Bernardin Wild, gốc Đức. 
Năm 1982, 7 năm sau ngày hoà bình lặp lại ở VN, OGT được phép đi tu nghiệp trong 3 tháng tại DH Geneve,TS, và nhận được học bổng 3 tháng của OSJ. Trước khi về lại VN, ông bà có đến thăm xã giao cha B Wild. Trong cuộc nói chuyện, giữa buỗi ăn trưa cha mời, thình lình cha bảo: tôi sắp về hưu, nên tôi vừa ký quyết định là kể từ 1982 trở đi OSJ sẽ không cấp học bổng cho sinh viên VN, do bất kỳ ai giới thiệu. Ông bà rất đỗi ngạc nhiên, và hỏi cha vì sao thế. Cha trã lời một cách ngắn gọn: khi sinh viên VN nhận học bổng của OSJ là họ có hứa bằng miệng là khi thành tài thì sẽ về lại VN để phục vụ đất nước VN. Bây giờ, theo thống kê của tổ chức thì, ngoại trừ anh ( OGT) về lại VN, còn lại đều ở lại châu Âu hoặc qua Mỹ, không ai chịu về VN, nại đủ thứ lý do. Vì qui định trong tổ chức OSJ như thế, mà tôi làm không đúng, nên tôi quyết định từ chối cho học bổng cho người VN. OGT cãm thấy xấu hổ. Còn bà đầm tôi thì lại cười. Cha B Wild hỏi bà đầm tôi vì sao bà cười. Bà trã lời: vì trước khi chấp thuận lấy ổng, thì con đã bảo ổng hứa là sau vài năm tập sự ở TS thì phải về lại VN. Cha Wild đáp lại: Ừ thì bà có cái vũ khí mãnh liệt, chứ cha chả có vũ khí nào (trước sự thất hứa của người Việt, - câu này OGT thêm). 
Bạn có thể tự mình suy nghĩ về triết lý của câu chuyện.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét